Khi một người đặt ra những câu hỏi rắc rối đại loại như “Liệu có cần phải đi nhanh không? Phải chăng thực sự cần có nhiều vật chất để được hạnh phúc?” thì người ta gọi kẻ ấy là người có Dũng Khí. Cuốn sách: “Chuyện con ốc sên muốn biết tại sao nó chậm chạp”
Một cuốn sách ngắn, nhẹ nhàng kể về một con ốc sên luôn ngắc ngoải mong muốn được giải đáp 2 câu hỏi: Ốc Sên có tên riêng không? Tại sao Ốc Sên lại chậm chạp?
Một con ốc sên muốn biết tại sao nó chậm chạp. Thể nào cũng có người trả lời "đơn giản vì nó là ốc sên". Vâng, nhưng con ốc sên ấy không suy nghĩ theo lối mòn như thế, dù điều đó là mặc định cho giống loài của nó thì nó cũng có quỳên tìm hiểu lý do tại sao. Nó không mơ mộng để thay đổi điều đó, nó chỉ muốn biết để hiểu về bản thân nhiều hơn. Chậm chạp chắc chắn là 1 khuyết điểm.
Trong hành trình đi tìm lời giải ấy, Ốc Sên tình cờ gặp bác Rùa Trí Nhớ, phát hiện ra âm mưu rải nhựa đường của loài người lên Xứ Sở Bồ Công Anh & quyết định phải báo tin cho các loài vật khác biết mà đi trốn. Trở về như một con Ốc Sên huyền thoại vì đã cảnh báo với nhiều loài vật khác trong xứ sở, phải đối mặt với những trì trích và kỳ thị từ chính đồng loại của mình, Ốc Sên – lúc này đã được đặt tên là Dũng Khí đã dũng cảm đối mặt, trở thành hoa tiêu dẫn đồng loại đến miền đất hứa.
Trải qua một chặng đường dài, dẫn dắt đồng loại của mình đi qua những miền tối, những cánh đồng hoang cho đến lúc bay lơ lửng trên trời, ngủ vùi dưới lớp lá và ngủ qua mùa đông lạnh, Ốc Sên Dũng Khí mới nhận ra mình đã học được thật nhiều điều qua chuyến đi đó. Điều quan trọng không phải nó đã đến được Xứ Sở Bồ Công Anh mới mà chính là dũng khí thực sự của nó đã được khảo nghiệm qua cả chặng đường dài.Cuối chuyện, mình có cảm giác Dũng khí vẫn chưa tìm thấy câu trả lời Tại sao mình lại chậm chạp nhưng rốt cuộc nó cũng thấy Chậm Chạp cũng có ý nghĩa của riêng nó. Chú ốc sên Dũng Khí trong hành trình "tự làm khổ mình" đã trưởng thành và chấp nhận bản tính chậm chạp của loài với nhận thức hoàn toàn mới: "Tôi hiểu ra tầm quan trọng của sự chậm chạp, và giờ đây tôi đã hiểu ra rằng Xứ sở Bồ Công Anh sẽ ở ngay trong ta, nhờ ước vọng mạnh mẽ về nơi ấy".
Câu chuyện thì rất ngắn, chứa đựng trong một cuốn sách mỏng được trang trí bìa rất đẹp mắt và trong sáng, nhưng bên trong đó là cả một ý nghĩa nhân sinh sâu sắc. Chuyện hướng con người ta tính chân-thiện-mỹ ở đời, đặt trong chúng ta câu hỏi về Bản lĩnh trong cuộc sống. Chúng ta có chấp nhận đời sống tù túng, bình thường không? Hay chúng ta có dũng cảm, thậm chí là liều lĩnh đối mặt với thách thức để tìm ra chân trời mới, tìm ra những giá trị đích thực của cá nhân mình, cuộc đời mình. Câu chuyện mà hễ ai đọc đến, dù là học sinh Tiểu học hay thế hệ thanh niên, những người đi làm đều tìm thấy cho mình sự thôi thúc, quyết tâm phấn đấu – và cả đôi lúc lắng dịu lại lòng mình, chiêm nghiệm lại chính bản thân đời sống của mình. Giống như chú ốc sên nhỏ bé kia quyết tâm từ biệt gia trang ô rô để dấn thân vào cuộc hành trình dài đầy thử thách.